Thứ Ba, 26 tháng 3, 2013

Tản Mạn 2013

Chết cười hôm mình gặp nhà thơ Giang Mai (Không phải Giang Nam đâu nhé), mình hỏi ổng về mấy câu thơ mới bây giờ là sao. Ổng nói thơ nào, mình đọc ổng nghe :
Xưa ta yêu nhau vì có chim có bướm
Nay bướm già, chim mỏi có còn yêu ?
Ảnh nói không biết, mình cũng chỉ cười. Mấy hôm rồi nhậu với anh em, mình kể và đọc lại mấy câu thơ này. Hầu như toàn bộ bạn nhậu đều phải đối, họ nói: Làm gì có chuyện chim với bướm trong đó, ngày xưa tôi học là “có hoa, có bướm” tất cả mọi người đều nói thế. Tôi nói không, 100 % tôi đúng. May sao có ông Tiến râu sáng kiến là tra liền bài thơ trên mạng bằng Iphone… và kết quả là “có chim có bướm”. Hôm rồi đi công tác, nhậu có ông bạn đọc bài thơ này cải biên (nhưng chưa chuẩn, mình sẽ nói sau)… thế là mình nhắc lại vụ trên, kết quả cũng như lần trước, tất cả mọi người đều khẳng định “..có hoa có bướm” chứ trong thơ làm gì có chim có bướm trong đó. Sau đó cũng tra thơ từ Iphone, tra từ một nguồn đọc, không tin, tra tiếp trang web khác đọc, đã tin … nhưng vẫn còn một ông còn nghi… Sau đành tra ngâm thơ, thế mới tin.
Đó là thơ thật của bài trên, chứ thơ cải bài trên thì nhiều. Hôm nhậu bạn mình đọc không hay, không chuẩn, vì có chỗ “vợ bắt được, chưa đánh roi nào đã khóc” ! Bậy, thằng nào làm tầm bậy, vợ làm sao dám đánh mà bảo chưa đánh roi nào. Thực ra nó phải là:
… Nhớ những ngày uống rượu bị ngã cầu ao
Vợ thấy được, không nói câu nào chỉ khóc
Có cô bé nhà bên nhìn tôi khúc khích
Chị chán anh rồi, tối sang ngủ với em.
Thực ra cái ông nhà thơ này luôn chọn cầu ao làm bãi đáp từ xưa kia. Trước ổng cũng đã từng “đuổi bướm” cạnh cầu ao…